chānɡ
猖
猖
(形声。从犬,昌声。本义猖狂) 同本义
猖
猖狂的人
苏枯弱强,龈其奸猖。--唐·韩愈《曹成王碑》
猖 chāng凶猛~狂(狂妄而放肆)。
【猖獗】
①凶猛而放肆黑市~。
②倾覆;跌倒。
猖chāng
⒈
⒉
chānɡ
猖
(形声。从犬,昌声。本义猖狂) 同本义
猖
猖狂的人
苏枯弱强,龈其奸猖。--唐·韩愈《曹成王碑》
猖 chāng凶猛~狂(狂妄而放肆)。
【猖獗】
①凶猛而放肆黑市~。
②倾覆;跌倒。
猖chāng
⒈
⒉